(Tổ Quốc) – Có lẽ ít người biết rằng nhiều nhân vật trong phim Titanic của James Cameron được khắc họa theo nguyên mẫu ngoài đời thực.
Vụ tai nạn tàu Titanic đến nay vẫn được xem là thảm họa kinh hoàng nhất lịch sử hàng hải thế giới, với chỉ 700 trên tổng số hơn 2200 người là còn sống sót. Thảm họa ấy cũng trở thành nguồn cảm hứng bất tận cho nghệ thuật, trong đó có phim điện ảnh năm 1997 từng giúp James Cameron gặt hái được vô số thành công.
Nhưng bên cạnh chàng Jack và nàng Rose là hư cấu, bạn có biết nhiều nhân vật trong bộ phim ấy được khắc họa từ những người có thật? Và hãy xem, trông họ như thế nào!
1. Quý bà tốt bụng Margaret Brown
Margaret Brown – quý bà “giàu xổi” nhưng tốt bụng, người đã cho Jack mượn một bộ y phục để tham gia ăn tối với giới quý tộc – là một nhân vật có thật.
Ngoài đời, bà Margaret là một nhà hoạt động từ thiện luôn quan tâm, lo nghĩ đến người khác. Vào thời khắc thảm họa, bà Margaret đã giúp đỡ hành khách khác lên thuyền cứu hộ, đồng thời từ chối việc tự cứu lấy mình. Thậm chí ngay cả khi đã lên thuyền, bà đã tranh cãi rất nhiều với người lái, yêu cầu quay trở lại hiện trường để cứu những người còn sống.
Khi con tàu cứu hộ Carpathia tới nơi, Margaret cũng chính là người lập danh sách những nạn nhân sống sót, tìm đồ ăn và chăn ấm cho họ. Bà cũng tổ chức một hội nghị quyên góp quỹ và cung cấp hỗ trợ tâm lý cho các nạn nhân sống sót. Bà vì thế nhận được Huân chương Danh dự Quốc gia, và được biết đến với cái tên “Molly Brown không thể chìm”.
2. Thuyền trưởng Edward Smith
Con tàu Titanic năm ấy nằm dưới quyền chỉ huy của Edward Smith – thuyền trưởng 62 tuổi. Ông sinh trưởng trong một gia đình bình thường, nhưng sớm bỏ học từ năm 12 tuổi để phục vụ trong Hải quân Hoàng gia.
Smith là thuyền trưởng giàu kinh nghiệm nhất của White Star Line (công ty sở hữu Titanic) với hơn 40 năm kinh nghiệm. Bản thân chuyến đi ấy đáng lẽ cũng là chuyến cuối cùng của ông trước khi nghỉ hưu, nhưng rồi tất cả tan biến trước định mệnh.
3. Chủ tịch Joseph Bruce Ismay
Joseph Bruce Ismay là chủ tịch của White Star Line. Để tăng khả năng cạnh tranh, ông đã cho xây dựng một con tàu khổng lồ và cực kỳ xa hoa. Nhưng cũng chính bởi sự xa hoa ấy, ông đã yêu cầu giảm số lượng tàu cứu hộ từ 48 xuống còn 16.
Ismay nằm trong số những người sống sót sau vụ tai nạn, nhưng ông lập tức bị truyền thông Anh và Mỹ xâu xé khi vẫn còn rất nhiều phụ nữ và trẻ em không được xuống thuyền cứu hộ. Ngay cả khi nhà chức trách chứng minh Ismay đã giúp rất nhiều hành khách, và chỉ ngồi vào chỗ trống còn sót lại trên con thuyền cuối cùng, ông vẫn bị người đời xem là một kẻ hèn nhát.
4. Kỹ sư Thomas Andrews
Thomas Andrews là người đã thiết kế và xây dựng Titanic. Ông cũng tham gia chuyến đi để đánh giá khả năng vận hành của con tàu. Và khi vụ tai nạn xảy ra, Andrews nằm trong số ít những người khi đó nhận thức được rằng con tàu chắc chắn sẽ chìm.
Ông đã thuyết phục hành khách lên thuyền cứu hộ, đi khắp các khoang tàu để thúc giục mọi người mặc áo phao và lên boong tàu. Tuy nhiên, ông đã không thể sống sót. Theo báo cáo ghi nhận, lần cuối cùng người ta nhìn thấy Andrews là khi ông cố gắng ném bàn ghế xuống biển, hy vọng những người rơi xuống có thể bám vào chúng làm bè cứu sinh.
5. Thuyền viên William Murdoch
William Murdoch là thủy thủ có 16 năm kinh nghiệm, và là trợ lý thuyền trưởng trên Titanic. Thời điểm xảy ra tai nạn là ca trực của William, nhưng ông phát hiện tảng băng quá muộn. Chỉ 37s sau, vụ va chạm xảy ra.
Tuy nhiên, hình ảnh của William xây dựng trong phim là khá tiêu cực, và nó khiến cháu trai của ông nổi giận. Các nhà làm phim đã phải về quê của William để xin lỗi người thân, đồng thời quyên góp một số tiền cho quỹ từ thiện dưới tên ông.
6. Frederick Fleet – người đầu tiên nhìn thấy tảng băng
Frederick Fleet cũng đang trong ca trực vào đêm thảm họa, và ông là người đầu tiên nhìn thấy tảng băng. Fleet nằm trong số những người sống sót, ngồi cùng thuyền với Molly Brown.
Trong cuộc điều trần với nhà điều tra, Fleet chia sẻ rằng họ không được trang bị ống nhòm. Nếu không, họ đã có thể nhìn thấy tảng băng đó sớm hơn. Tuy nhiên một vài chuyên gia tin rằng kể cả có ống nhòm, mọi thứ cũng chẳng khác biệt là bao, bởi tốc độ của tàu khi đó khá cao, và thời điểm chú ý đến tảng băng là quá muộn.
7. Charles Lightoller
Charles Lightoller là trợ lý thứ 2 của thuyền trưởng trên Titanic. Khi con tàu bắt đầu chìm, Charles nhảy khỏi tàu. Ông leo lên một con thuyền cứu hộ với 29 người đàn ông khác, chỉ cho họ cách để giữ thăng bằng cho thuyền không lật. Đó là một chỉ dẫn cần thiết, bởi không phải ai cũng đủ kiên nhẫn và bình tĩnh để ngồi im trên đó. Một số rơi xuống biển vì kiệt sức.
Trong số những người sống sót, Lightoller là người kinh nghiệm nhất. Sau thảm họa, ông đưa ra rất nhiều lời khuyên về tính an toàn trên các du thuyền, trong đó có việc tăng số lượng thuyền cứu hộ, tăng buổi tập huấn sử dụng thuyền, đưa ra quy tắc duy trì liên lạc qua radio với từng con tàu, và thiết lập một bảng tín hiệu cảnh báo về điều kiện thời tiết nguy hiểm.
8. Điện tín viên John “Jack” Phillips
Vào ngày xảy ra thảm họa, Jack Phillips – nhân viên phụ trách điện tín – vốn đã phải xử lý hàng loạt tin từ hành khách do radio bị hỏng trước đó vài ngày. Vì quá mệt, ông không buồn báo với thuyền trưởng rằng có cảnh báo băng trôi xuất hiện từ các con thuyền khác. Phillips cũng không nghe toàn bộ các đoạn tin có khả năng giúp con thuyền tránh khỏi va chạm, vì cho rằng chúng không quan trọng.
Khi vụ tai nạn xảy ra, thuyền trưởng yêu cầu gửi tín hiệu SOS, và Phillips vẫn không ngừng làm điều đó cho đến khi phòng điện tín ngập nước và khiến toàn bộ dàn phát sóng bị hỏng. Ông nằm trong số các nạn nhân không thể vượt qua thảm họa.
Harold Bride, một đồng nghiệp của Phillips hồi tưởng, ông vẫn không thể quên cách Phillips làm việc ở thời khắc cuối cùng. Hoàn toàn bình tĩnh, dù tất cả mọi người xung quanh đang hoảng sợ.
9. Đôi vợ chồng già – Ida và Isidor Straus
Trong phim Titanic có một cảnh tượng hết sức cảm động, khi cặp vợ chồng già ôm nhau trong cabin trước lúc con tàu chìm xuống.
Trên thực tế, đây là một cặp vợ chồng có thật – Ida và Isidor Straus. Họ vốn rất yêu thương nhau, thể hiện qua việc khi Isidor (doanh nhân và chính trị gia) đi công tác, họ vẫn gửi thư cho nhau đều đặn hàng ngày.
Các thuyền viên của Titanic sau khi cân nhắc về tuổi tác đã cho phép cả hai lên thuyền cứu hộ. Nhưng Isidor từ chối, quyết định làm điều giống nhiều người đàn ông khác, đó là nhường chỗ cho phụ nữ và trẻ em. Nhưng Ida, bà không muốn bỏ lại chồng mình. Theo lời tường thuật, Ida khi đó đã nói: “Chúng ta đã ở bên nhau nhiều năm qua. Anh đi đâu, em theo đó.”
Họ tay trong tay, đứng trên boong tàu. Đó cũng là lần cuối người ta nhìn thấy họ.