Nỗi đau ập đến khi người chồng của gặp tai nạn giao thông và bị chấn thương sọ não, nằm liệt giường, một thân một mình chị Oanh phải vừa lo cho con cái ăn học, vừa lo cho chồng ốm liệt, lại lo cho mẹ chồng già yếu đã 85 tuổi, không có khả năng đi lại.
Ngôi nhà cấp 4 của gia đình chị Nguyễn Thị Thu Oanh (42 tuổi, trú tại Phố Đồng Xuân, quận Hoàn Kiếm, thành phố Hà Nội) nằm sâu trong con hẻm chỉ vừa một người đi, tách biệt với ngôi chợ Đồng Xuân và khu phố cổ náo nhiệt.
Căn nhà cấp 4 lụp xụp ẩm mốc nơi gia đình 8 người của chị Oanh sinh sống.
Trong ngôi nhà cấp 4 chẳng có gì đáng giá này là nơi sinh sống, ngủ nghỉ của 8 người, nhà chật hẹp khiến cuộc sống của mọi người càng thêm vất vả.
Ngồi cạnh giường nơi chồng đang nằm bất động, chị Oanh buồn bã kể lại, chị và chồng là anh Nguyễn Đức Cường (56 tuổi) lấy nhau vào năm 1999, cuộc sống gia đình êm ấm, không lâu sau cả hai anh chị có người con trai bụ bẫm.
Gia đình nhỏ đang sống trong yên bình thì tai họa lại lập xuống, vào khoảng 1h sáng ngày 6 tháng 7 năm 2016, trên đường đi làm về, bất ngờ anh Cường bị tai nạn giao thông trên phố Hàng Bún.
Từ ngày gặp tai nạn, anh Cường bị chấn thương sọ não, nằm liệt giường không thể làm gì.
“Thời điểm chồng tôi gặp tai nạn, chúng tôi không ai biết gì cả, mãi đến khi chồng tôi được đưa đi viện, lên bàn mổ chúng tôi mới nhận được tin báo, vội vàng chạy vào viện.
Vào viện, bác sỹ chẩn đoán chồng tôi bị chấn thương sọ não, phải đi gửi hộp sọ, từ đó đến nay chồng tôi nằm mãi trên giường, giờ có tiến triển là đôi lúc có tỉnh lại, nhưng vẫn không nói được gì.
Trước lúc chồng gặp nạn, gia đình tôi sống không đến nỗi nào, không giàu nhưng cũng không quá khổ. Thế nhưng từ ngày chồng tôi gặp tai nạn, mọi gia tài trong nhà đều đem bán, lấy tiền lo thuốc thang cho chồng”, chị Oanh nghẹn ngào chia sẻ.
Chị Oanh buồn bã chia sẻ với PV.
Từ khi chồng gặp tại nạn, cũng là lúc chị gánh thêm bao nỗi vất vả , cực nhọc. Hằng đêm chị đều đặn đi làm công việc của một công nhân môi trường đến rạng sáng mới về. Đồng lương nhận được chỉ vọn vẹn 5 triệu đồng, số tiền ấy chưa đủ để thuốc men cho chồng mỗi tháng.
Cứ 12 đêm, chị Oanh lại đều đặn rời nhà đi quét rác ở khu vực quận Ba Đình, rạng sáng lại trở về nhà chăm sóc cơm nước, thuốc men cho chồng và bữa ăn cho mẹ già, con cái. Giấc ngủ chỉ 2-3 tiếng 1 ngày, bởi nếu chị không cố gắng gấp 5 gấp 10 người khác là cả nhà chẳng có cơm mà ăn.
Để lo tiền ăn uống, cơm nước hằng ngày chị phải dậy sớm từng đêm, nấu nước sôi bỏ trong phích bán cho người quanh khu nhà sống.
Mẹ anh Cường đau đớn chia sẻ về tình hình con trai.
Số tiền thu được chẳng là bao nhưng chị cũng phải nhắm mắt lo cho người con trai đang tuổi ăn học và người mẹ già năm nay đã 85 tuổi không thể đi lại.
Căn nhà nhỏ của gia đình chị, ngoài 4 người trong nhà thì còn có thêm 4 người anh em khác sống cùng. May thay từ khi chồng chị gặp nạn, thấu hiểu hoàn cảnh khó khăn, một số nhà hảo tâm đã đến ủng hộ cho gia đình chị một chiếc giường cho chồng năm và cho tiền để chị mua giấy dán tường tránh mùi ẩm mốc, hôi hám.
Khó khăn vất vả thế nào, chị Oanh cũng chẳng bao giờ nề hà, ngần ngại, miễn là chồng chị vẫn thở, vẫn là cái neo cho mọi động lực của cuộc đời người phụ nữ vất vả, truân chuyên.
Sau những giờ lao động mệt nhọc, chị Oanh vẫn cạnh hăm sóc chồng với hy vọng một ngày chồng sẽ tỉnh lại.
Cả nhà cả cửa, có cái giường là tốt nhất đẹp nhất, chị cũng dành cho chồng nằm. Rồi com cóp tiền mua cho mẹ chồng tấm phản mới bằng phẳng sạch sẽ, để bà nằm cho đỡ nóng lưng, hằng đêm chị phải ngủ dưới nền nhà lạnh lẽo.
Từ ngày con trai gặp nạn, sức khỏe của mẹ anh Cường ngày một yếu đi, nỗi lo kẻ đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh cứ hiện hữu trong tâm trí.
Hằng ngày ngồi cạnh giường bênh của con, việc duy nhất bà có thể làm là nhìn xem con trai mình còn thở hay đã ngưng. Bà kể, giờ chỉ mong con trai tỉnh lại, nhận biết được mọi thứ xung quanh là mãn nguyện lắm rồi.
Nhắc tới chị Oanh, bà con khu phố ai cũng thương xót, cảm phục vì nghị lực lớn lao vượt qua hoàn cảnh khó khăn, bi đát bao năm qua. Và hơn hết là một tình yêu thương dành cho gia đình chồng và trước sau như một với người chồng “sống cũng như chết”
Chị vẫn chờ đến ngày, chồng chị được lắp hộp sọ, để một thời khắc trong ước mơ của chị, anh ấy gọi “vợ ơi..!.
Ít tai biết rằng giữa thủ đô Hà Nội, giữa khu phố cổ nhộn nhịp lại có hoàn cảnh đáng thương đến vậy.
Mọi sự giúp đỡ của độc giả xin gửi về chị Nguyễn Thị Thu Oanh, số nhà 36 phố Đồng Xuân, quận Hoàn Kiếm, thành phố Hà nội
Số điện thoại liên hệ: 0364814627 số tài khoản ngân hàng 104763847, ngân hàng Thịnh Vượng, chủ tài khoản Nguyễn Thị Thu Oanh, chi nhánh Ba Đình, Hà Nội.