Quả đúng là đã xinh đẹp thì dù khóc hay cười vẫn có thể khiến người đối diện phải rung rinh động lòng.
Sáng nay (22/05), rất nhiều trường THPT lớn tại Hà Nội đã đồng loạt diễn ra lễ bế giảng năm học, tạm biệt thế hệ học sinh cuối cấp đã khôn lớn, trưởng thành. Năm nào cũng vậy, cứ ve bắt đầu kêu ra rả trên các hàng cây, hoa phượng nở đỏ rực rỡ từng chùm là các cô cậu học trò lại bịn rịn với mùa chia tay. Bất kể sau buổi bế giảng còn gặp nhau ôn thi hay vui chơi, thì cũng vĩnh viễn không còn trên cương vị những người đang học chung dưới một mái trường, ai cũng đau đáu trong mình một nỗi niềm: rồi giữa dòng đời xô bồ bận rộn, liệu sự thân thiết ngày ấy có còn vẹn nguyên?
Bế giảng là thời khắc đánh dấu sự kết thúc một quãng đường thanh xuân, ở đó học sinh trao cho nhau những cái ôm thật chặt, nụ cười lẫn trong làn nước mắt, luyến tiếc hòa trong niềm hy vọng. Tình bạn, nghĩa thầy trò, kỷ niệm sẽ lưu dấu mãi. Khung cảnh ấy mỗi mùa chia tay đều lặp lại, buổi sáng hôm nay cũng chẳng phải ngoại lệ, thế nhưng sự xúc động và hoài niệm nó đem lại vẫn chưa bao giờ ngừng nguôi ngoai trong lòng những người từng trải. Và đặc biệt, giữa những dòng lệ lấp lánh nỗi buồn ngày chia ly, vẻ đẹp mong manh và trong sáng của các nữ sinh càng được nhân lên gấp bội, bởi dường như đây là lúc những cảm xúc và con người chân thật nhất được bộc lộ không hề giấu diếm.
Những cái ôm thật chặt như muốn níu giữ từng khoảnh khắc còn ở bên nhau (Ảnh: Việt Anh)
Dù chưa rơi lệ, nhưng vẻ buồn rười rượi trên khuôn mặt xinh xắn của các nữ sinh đã nói lên tất cả (Ảnh: Việt Anh)
Cái bĩu môi hờn dỗi khiến mọi người vừa thương vừa “ghét” (Ảnh: Đức Thắng)
Đâu đó những giọt lệ bắt đầu lăn trên má khi buổi lễ dần đi đến hồi kết, khoảnh khắc cuối của thời học sinh chuẩn bị diễn ra (Ảnh: Việt Anh)
Một cô bạn bỗng nhiện bật khóc khi nghe thầy cô đọc diễn văn. (Ảnh: Tiến Đạt)
Dòng lệ lấp lánh trên má càng làm vẻ đẹp mong manh trở nên nổi bật hơn (Ảnh: Việt Anh)
Một vẻ đẹp làm xao xuyến trái tim người đối diện (Ảnh: Đức Thắng)
Dòng lưu bút viết vội nhưng chan chứa tâm sự và cảm xúc (Ảnh: Việt Anh)
Cái liếc nhìn buồn bã của một nữ sinh Việt Đức dành cho người bạn ngồi cạnh, bao nhiêu dòng suy nghĩ cứ thế triền miên trong đầu, thế nhưng có lẽ đau đáu nhất vẫn là câu hỏi liệu sau này có còn gặp lại (Ảnh: Hải Long)
Mọi mỗi niềm như vỡ oà khi lao vào vòng tay bạn (Ảnh: Việt Anh)
Những thước hình thật buồn, thế nhưng cũng thật đẹp (Ảnh: Hải Long)
Nam sinh đưa tay dịu dàng lau những dòng lệ trên khoé mắt bạn cùng lớp (Ảnh: Việt Anh)
“Đừng buồn nhé mày ơi, rồi tất cả sẽ ổn thôi mà!” (Ảnh: Hải Long)