Những bức ảnh lưu giữ khoảnh khắc tình cảm của bố và con gái trong ngày nhận thưởng, cùng câu chuyện phía sau đã khiến nhiều người không khỏi bồi hồi, xúc động.
Học sinh năm cuối cấp đang sống trong những ngày tháng cuối cùng của lứa tuổi học trò khi sắp phải chia tay thầy cô, bạn bè để chuẩn bị cho kỳ thi quan trọng sắp tới, rẽ sang một hướng đi khác của riêng mình. Các cô cậu học trò lúc này có lẽ đang ấp ủ rất nhiều những ước mơ, dự định, hoài bão với trái tim nhiệt huyết, tràn đầy hy vọng và cũng thấp thoáng những lo âu khi mở sang trang mới của cuộc đời.
Những nụ cười rạng rỡ quên hết lo âu trước ngày tốt nghiệp, những giây phút cuối được kề cạnh bạn bè là những điều luôn hiện diện trong các bộ ảnh kỷ niệm. Thế nhưng thật tuyệt vời hơn khi trong bộ ảnh ý nghĩa ấy có sự xuất hiện không chỉ của bạn bè, mà còn cả những người thân yêu nhất của chúng ta.
Mới đây, trên trang fanpage của trường THPT Xuân Hưng (Xuân Lộc, Đồng Nai) đã chia sẻ câu chuyện cảm động về buổi chụp trong lễ tổng kết của một cô bạn nữ sinh. Trong bộ ảnh, không giống như thông thường là đám học trò chụp với nhau, mà nhân vật chính lần này lại là người bố lam lũ đến chụp ảnh cùng con gái. Ông bố là người bơm bóng bay cho trường, thường xuất hiện lặng lẽ ở cuối buổi lễ bế giảng khiến cho cô con gái hết sức bất ngờ.
Hình ảnh ông bố xuất hiện trong lễ bế giảng của Thanh Hiền gây xúc động mạnh
Liên hệ với chủ nhân của những bức ảnh, cô bạn Hồ Thanh Hiền (lớp 11B2, trường THPT Xuân Hưng) chia sẻ rằng từ khi đi học đến nay, mình đều được học sinh giỏi và cả 11 năm, bố đều đem bóng bay đến chúc mừng con gái trong ngày lễ tổng kết: “Lúc nhỏ, cứ khai giảng là bố dẫn em đi, từ mẫu giáo đến tận bây giờ, còn khi tổng kết bố nói muốn nhìn thấy em đứng trên bục nhận thưởng, muốn theo sau từng năm học cho đến khi em lớn, nên năm nào tổng kết bố cũng ngồi đợi và rồi lúc em lên bục nhận thưởng bố sẽ đứng dưới nhìn lên cười tít mắt, tay vẫy vẫy chùm bóng bay.
Lúc nhỏ thì em còn nhỏ nên không nghĩ đến việc chụp hình làm kỉ niệm. Nhưng dần về sau khi lên cấp ba, bắt đầu thấy mấy anh mấy chị đi trước học hết cấp ba rồi đi xa gia đình học, em cũng sợ cảnh xa gia đình xa bố mẹ đi học xa. Nên ba năm cấp ba là thời gian còn được ở với gia đình, bố mẹ lo, với cả em muốn bố mẹ luôn đồng hành với em suốt những chặng đường quan trọng trong cuộc đời nên em muốn chụp lưu lại kỉ niệm cùng cười cùng bình yên với bố.
Kỉ niệm với bố là động lực cho em trong những năm học sắp tới và cả sau này. Từng tấm hình em muốn giữ đến sau này để nhớ lại năm tháng thanh xuân từng chặng đường đều có bố mẹ gia đình đồng hành“.
Không phải ai cũng làm được như cô gái này
Cô bạn cũng kể rằng bố vẫn hằng ngày đưa đón mình đi học như hồi mẫu giáo: “Đến giờ mỗi lần có thời gian bố luôn thu xếp đến đón em đi học về y như ngày đầu học mẫu giáo. Hồi đó chiều nào bố cũng đón em về rồi mua kẹo cho em cho đến tận bây giờ bố vẫn đến đón, nếu sắp xếp được công việc. Thậm chí đến giờ bố vẫn nhớ loại kẹo em thích ăn từ hồi mẫu giáo, giờ đi học về vẫn ghé mua.
Tan học, bố thường ngồi ở ghế đá đợi em, gặp một cái là bố luôn nói câu quen thuộc: “Nay học vui không con, về lẹ mẹ đợi con nghe. Đưa cặp bố cầm kẻo nắng”. Mà có khi cũng không về liền, bố ngồi “chò hỏ” kể mấy chuyện vui, hỏi han học hành rồi mới đứng dậy về“.
Trước đó vào năm 2018, Hiền và bố cũng gây sốt với bộ ảnh có tên: “Áo quần bố mồ hôi dơ sao chụp được con”. Ảnh: NVCC.
Được biết, gia đình Hiền có 3 chị em gái và Hiền là con út. Chị hai của Hiền (SN 1997) đang theo học khoa Quản trị kinh doanh tại Đại học Sài Gòn. Bố cô bạn hàng ngày bán cá viên chiên rong ở khắp mọi nơi nên đa phần ai cũng quen mặt. Vào những dịp lễ khai giảng hay tổng kết, ông sẽ đi bơm bóng bay kiếm thêm. Ngoài giờ đi bán hàng, ông sẽ chăn nuôi thêm.
“Bố mình phủ sóng hầu hết các xã, mọi người thường trêu bố “duyên đậm đà” nên ai cũng quý mến. Mẹ mình ở nhà làm hàng hóa để bố đi bán. Mọi người thường gọi bố mình là chú “Dũng cá viên” chứ thực ra tên thật của bố là Hồ Xây Phát. Tên này rất hiếm ai biết“, Hiền kể thêm.
Cũng thông qua bài viết này, cô bạn cũng muốn gửi một lời nhắn đặc biệt với bố mình rằng: “Bố ơi, khoảnh khắc bố nắm tay con suốt mười mấy lễ khai giảng, lễ tổng kết là động lực lớn nhất của con. Ngày tổng kết, nụ cười bố lúc đứng dưới sân khấu nhìn lên cười là phần thưởng lớn nhất của con. Cảm ơn bố luôn là người nắm tay con qua những chặng đường quan trọng trong cuộc đời“.