Ảnh minh họa: Getty
Giáo sư toán học tại Đại học Cardiff cho rằng những tính toán mới có thể sẽ chỉ ra địa điểm MH370 rơi trong chuyến bay định mệnh.
Máy bay MH370 đang bay từ Kuala Lumpur tới Bắc Kinh, Trung Quốc vào ngày 8/3/2014 khi đột ngột mất tích bí ẩn, đem theo 239 hành khách và phi hành đoàn. Cơ trưởng Zaharie Shah liên lạc lần cuối với trạm kiểm soát không lưu vào lúc 1h19 sáng khi bay qua vùng biển Đông. Ít phút sau, máy bay đã không còn xuất hiện trên các radar dân sự.
Trong 5 năm qua, các nhà điều tra trên khắp thế giới đã nỗ lực thăm dò vùng Ấn Độ Dương với hi vọng tìm ra những phần còn sót lại của MH370 nhưng đều không gặp may mắn.
Thành công duy nhất cho tới nay của đoàn tìm kiếm là một mảnh vỡ cánh tà được phát hiện trên đảo Reunion.
Tuy nhiên, mới đây, Usama Kadri – một giáo sư toán học tại Đại học Cardiff – đã đề xuất một ý tưởng mới về địa điểm nơi máy bay đâm xuống thềm biển.
Ông Usama Kadri sử dụng dữ liệu từ những sóng âm thanh dưới nước – được thu lại bằng micro chuyên dụng lắp đặt dưới biển Ấn Độ Dương.
Theo ông, khi sóng trọng lực di chuyển ở thềm biển, tốc độ của sóng có thể lên tới 3,500m/s. Trong khi đó, sóng có tốc độ 1,500m/s khi di chuyển trong môi trường nước.
Do đó, nếu xét tới yếu tố này, có thể tìm ra được vị trí MH370 rơi nhờ những âm thanh ghi lại vào ngày 8/3/2014.
Khoảnh khắc cuối cùng của MH370 được dựng lại bằng đồ họa.
Giáo sư Kadri nói: “Khi bạn thả một viên sỏi vào hồ, sóng nước sẽ được tạo ra từ vị trí va chạm, trong khi sóng âm thanh tạo ra tiếng động. Một loại sóng khác cũng xuất hiện bên trong lòng nước – sóng thủy âm”.
“Cũng giống như sóng âm, sóng thủy âm di chuyển trong nước nhanh hơn khi di chuyển qua không khí ở tốc độ 1,500 m/s.”
“Vì thế, khi một vật thể lớn – ví dụ như thiên thạch hoặc máy bay – va chạm dữ dội với bề mặt đại dương, nó sẽ tạo ra một vùng sóng nước lớn trên bề mặt và một loạt các sóng âm thanh khác do sự thay đổi đột ngột áp lực.
Trước khi biến mất, những sóng trọng lực này có thể đi xa hàng nghìn km trong môi trường nước, đem theo những thông tin giá trị về vụ va chạm.”
Nghiên cứu của ông Kadri đã sử dụng dữ liệu từ hai trạm thu sóng thủy âm – một trạm có tên HA01, gần Mũi Leeuwin, ở miền Tây Australia; trạm thứ hai là HA08 tại Diego Garcia.
Những nghiên cứu trước đây chủ yếu theo dõi tín hiệu thu được từ trạm HA01 vào khoảng 0h-2h sáng (giờ địa phương) ngày MH370 mất tích.
Tuy nhiên, bằng cách sử dụng cách tính toán mới, vị trí tìm kiếm ở trạm HA01 đã có sự khác biệt.
Dữ liệu từ trạm HA08 khó phân tích hơn vì có nhiều sự nhiễu loạn – được cho là gây ra bởi hoạt động tập trận trên biển của các nước.
Nhưng nếu những tín hiệu này thực sự liên quan tới MH370, thì có khả năng cao bí ẩn về nơi máy bay rơi sẽ được hé lộ.
Cuối cùng, ông Kadri nhận định vị trí tìm kiếm mới có thể sẽ khác xa so với vùng đã được tìm kiếm trong nhiều năm qua.