Con trai mắc bệnh thận. Để có tiền hàng tháng đưa con ra Hà Nội chữa trị, người đàn ông khù khờ, đầu hai thứ tóc vẫn hàng ngày lang thang khắp các chợ, ngõ hẽm ngửa tay xin tiền mọi người.
Thảm cảnh gia đình
Dưới cái nắng 40 độ kèm theo gió Lào miền Trung nóng nực, người dân xã Quỳnh Tân (huyện Quỳnh Lưu, tỉnh Nghệ An) vẫn nhận ra ông Hồ Trọng Thành (50 tuổi, ngụ thôn 11, xã Quỳnh Tân) dáng người thấp nhỏ, da đen sạm, đầu trần để lộ mái tóc bạc màu, cố gắng chen chân vào khu chợ đông người ngửa tay xin tiền.
Ông Thành trong một buổi xin ăn ở chợ.
Dù hàng ngày vẫn thấy ông qua lại ăn xin nhưng người dân cũng như tiểu thương không tỏ ra khó chịu, xua đuổi mà rất quan tâm, chia sẻ. Người cho mấy nghìn tiền lẻ, vài con cá trích, miếng đậu phụ…, để trang trải bữa ăn qua ngày.
“Ông ấy khù khờ. Gia đình nghèo rớt mồng tơi. Con trai lại mắc bệnh thận. Ông ấy chẳng làm được gì nên đi xin ăn để gom góp tiền hàng tháng làm lộ phí cho con ra Hà Nội chữa bệnh. Nhìn gia cảnh nhà ông ấy ai nấy đều thương”, chị Trần Thị Yến (hàng xóm của ông Thành) chia sẻ.
Em Dỵ (con trai lớn của ông Thành) mắc bệnh Thận đã 4 năm không tiền chữa trị.
18 năm trước, qua mai mối, ông Thành cùng người đàn bà quá lứa lỡ thì, lớn hơn 4 tuổi nên duyên vợ chồng. Bà Văn Thị Hương (54 tuổi, vợ ông Thành) cũng không được nhanh nhẹn, hoạt bát như những người phụ nữ khác. Điều may mắn nhất với họ là 2 đứa con (1 trai, 1 gái) sinh ra đều bình thường, khỏe mạnh lại thông minh, nhanh nhẹn.
Bà Hương không được nhanh nhẹn, tháo vát nhưng hàng ngày vất vả làm thuê kiếm tiền chữa bệnh cho con.
4 năm trước, người con trai lớn là Hồ Trọng Dỵ (18 tuổi) phát hiện mắc bệnh thận khiến cuộc sống gia đình ông Thành lâm vào cảnh khốn cùng.
“Cả gia đình tôi trông chờ vào 1 sào ruộng cùng tiền trợ cấp 405 nghìn đồng/tháng của chồng. Để có tiền đưa con đi bệnh viện hàng tháng, vợ chồng tôi trông chờ vào hai bên nội ngoại vay mượn giúp. Căn nhà này cũng đã thế chấp để vay 50 triệu đồng chữa bệnh cho con rồi”, bà Hương chia sẻ trong nước mắt.
Số tiền ông Thành xin được cộng với tiền làm thuê của vợ chỉ đủ chi phí xe cộ để đưa con ra Hà Nội hàng tháng.
Ăn xin lấy tiền chữa bệnh cho con
Buổi chợ tàn, ông Thành bước nhanh về nhà mặc cho mồ hôi ướt đẫm vạt áo. Sau khi đưa túi nylon đựng lộn xộn nào cá, đậu phụ, thịt mỡ, dưa muối…, vừa xin được để vợ chuẩn bị cơm trưa, ông vội vàng lấy từ trong túi quần ra một hộp sữa tươi, đưa vào giường cho con trai uống.
Gia đình ông Thành thuộc hộ nghèo triền miên của xã.
“Cực chẳng đả tôi mới để chồng đi xin ăn. Gia đình tôi lâm vào đường cùng rồi”, bà Hương phân trần.
“Uống đi con. Của người ta cho bố nhưng bố không uống, để dành cho con đó”, nói rồi ông loay hoay đếm mớ tiền lẻ vừa xin được rồi xếp cẩn thận, đưa cho con trai cất giữ. Với người đàn ông khù khờ này, đây là việc duy nhất ông có thể làm được cho con.
“Hôm nào may mắn lắm chồng cũng xin được 30 nghìn đồng. Tôi ở nhà ai thuê cuốc đất, gặt lúa, phu gạch cũng đều nhận làm. Gom góp cả hai vợ chồng cũng đủ tiền xe cộ cho tôi đưa con ra Hà Nội chữa bệnh.
Cực chẳng đả tôi mới để chồng đi xin ăn như vậy. Vợ chồng tôi chẳng có gì ngoài hai đứa con. Chỉ cần con khỏe mạnh thì việc gì vợ chồng tôi cũng sẽ cố gắng làm”, bà Hương phân trần.
Căn nhà xuống cấp trầm trọng của ông Thành cũng đã thế chấp ngân hàng vay 50 triệu đồng chữa bệnh cho con.
Lấy tay lau mồ hôi ướt đẫm khuôn mặt, ông Thành vén chiếc quần lên đến đầu gối để lộ hàng chục vết sẹo mới, cũ, lồi lõm, thâm tím cho biết: “Đi xin tiền về chữa bệnh cho con mà bị chó nhà người ta cắn suốt, không chạy kịp, sợ lắm. Cũng may không phải chó dại nên tôi chưa chết”.
Ngày nào may mắn lắm ông Thành cũng xin được 30 nghìn đồng. Đó là việc duy nhất ông có thể làm cho con trai lúc này.
Ngồi lặng trên chiếc giường nhỏ, hướng khuôn mặt mệt mỏi nhìn cha mẹ, hai dòng nước mắt em Dỵ lăn đều trên má. “Tuổi như em đáng ra đã phụ giúp, đỡ đần cho bố mẹ. Đằng này, bệnh tật hành hạ khiến em lại trở thành gánh nặng. Nhìn bố hàng ngày lang thang giữa nắng mưa, ngửa tay xin tiền mọi người, góp nhặt từng đồng để em đi chữa bệnh mà em đau đớn lắm.
Em rất thương bố mẹ. Em muốn chữa bệnh nhưng nhà quá nghèo. Cầu xin mọi người giúp đỡ để em cơ hội sống trả hiếu cho bố mẹ”, em Dỵ cầu xin.
“Nín đi con, mai bố sẽ tiếp tục đi xin để có tiền đưa con đi viện”, nắm chặt tay con trai, ông Thành an ủi.
Nhìn con khóc, người đàn ông khù khờ nắm chặt tay con trai an ủi: “Con trai đừng khóc nữa. Bố không sợ chó cắn đâu. Mai bố sẽ tiếp tục đi xin tiền để con đi bệnh viện”.
Hiện bệnh tình của em Dỵ ngày càng nặng trong khi gia đình vô cùng khó khăn. Hoàn cảnh của ông Thành cần lắm sự chung tay giúp đỡ của các nhà hảo tâm.
Mọi giúp đỡ xin vui lòng gửi về địa chỉ: Ông Hồ Trọng Thành, xóm 11, xã Quỳnh Tân, huyện Quỳnh Lưu, tỉnh Nghệ An.
Hoặc STK của em Hồ Trọng Dỵ (con trai ông Thành): 3604205326085, ngân hàng Agribank, chi nhánh huyện Quỳnh Lưu- Nghệ An: ĐT: 0356.405.433.
Trân trọng cảm ơn!