Chiến thắng trước Real Madrid không chỉ đem đến 3 điểm mà còn chỉ ra con đường tiến đến ngôi vương Champions League cho PSG.
1. Idrissa Gueye đứng ở cuối hàng, sự do dự, ngập ngừng hiện lên rõ trong đôi mắt của cầu thủ người Senegal. Huấn luyện viên của Paris Saint-Germain, Thomas Tuchel, chậm rãi bước về phía các học trò, không quá vội vã, sau khi chắc chắn rằng mình đã bắt tay với từng thành viên của Real Madrid, gửi đến những đối thủ đã bị PSG đánh bại vài lời an ủi.
Chỉ sau khi làm xong việc đó, ông mới chuyển sự chú ý sang các cầu thủ của mình. Ông cũng chúc mừng từng người khi họ đi ngang, nắm chặt hai bàn tay và vỗ vai họ. Tuy nhiên, ông không dừng bước cho tới khi đến với nhóm cầu thủ cuối cùng – bắt tay người này, người kia, rồi lại một người nữa – và tìm thấy Gueye.
Dù có công bằng hay không, thì Tuchel cũng đã được đánh giá là một nhà cầm quân nổi tiếng lạnh lùng: Ông là một vị huấn luyện viên hoàn toàn thuần về chuyên môn, một người chỉ quan tâm đến các vấn đề về kỹ thuật, một nhà lý luận, bị ám ảnh bởi việc sắp xếp các vị trí trong Gegenpressing và các chi tiết thay vì tính nhân bản.
Tại đội bóng cũ của mình, Borussia Dortmund, ông luôn bị xem là một người sống hướng nội và không có kỹ năng giao tiếp tốt, người ta cho rằng ông không có uy tín lớn trong đội câu lạc bộ, thiếu đi sự cuốn hút và ấm áp, hoàn toàn khác so với người tiền nhiệm Jurgen Klopp.
Ban đầu, có vẻ như Gueye sẽ chỉ cần một cái vỗ nhẹ vào lưng, giống như những người khác. Nhưng Tuchel đã nán lại bên anh. Ông và Gueye đã nói chuyện trong vài giây.
Và rồi Tuchel – một người đàn luôn bị đánh giá là xa cách và lạnh lùng – đã cúi xuống và hôn vào má Gueye. Ông ôm chầm lấy anh. Ông cứ giữ chặt Gueye, như thể không muốn buông tay: Giống như vừa được gặp lại một người bạn cũ, hay một đứa bé đang được cầm trên tay món đồ chơi yêu thích của mình.
Cái ôm và nụ hôn mà HLV Tuchel trao cho Gueye
Rất nhiều người thậm chí còn chẳng hề nhớ rằng, trong kì chuyển nhượng mùa hè qua, PSG đã mang về một bảng hợp đồng tên là Idrissa Gueye. Trong thương vụ này, PSG đã chỉ cần bỏ ra một khoản tiền chẳng thấm vào đâu so với sức mạnh tài chính của họ – 35 triệu Euro – để có được cầu thủ người Senegal từ Everton vào ngày 30 tháng 7.
2. PSG, trong cả mùa hè vừa qua, đã bị mắc kẹt trong một câu chuyện drama tưởng như không hồi kết về tương lai của Neymar, chờ đợi Barcelona mau chóng “chốt sổ” tiền đạo này trong sự kiên nhẫn.
Việc ký hợp đồng với một tiền vệ phòng ngự – đặc biệt là khi anh ta đã 29 tuổi – trong nhiều năm qua chỉ góp mặt trong những cuộc chiến cho các vị trí ở giữa bảng xếp hạng tại Premier League hoàn toàn không thể so sánh với trường hợp của Neymar về khả năng thu hút sự chú ý của dư luận.
Gueye đã không có được một màn ra mắt quá hào nhoáng và hoành tráng. Cũng chẳng có những hàng dài các fan PSG chờ đợi bên ngoài Parc des Princes để mua những chiếc áo đấu in tên anh. Một ngày trước, anh còn ở Everton, và ngày hôm sau, anh đã đặt chân đến Paris. Nhìn từ bên ngoài, đây là một sự kiện chẳng đáng để tâm.
Mặc dù vậy, bên trong nội bộ PSG, mọi thứ lại hoàn toàn khác biệt. Tuchel đã phớt lờ tất cả những cái tên danh tiếng khác để ký hợp đồng với Gueye. PSG đã cho người đi trinh sát anh trong nhiều tháng trời. Tuchel đã từng cố gắng mang anh về Paris vào tháng 1 năm ngoái, nhưng đã bị Everton cản trở.
Vào mùa hè, Tuchel đã gọi điện thoại cho Gueye, nói sơ qua tầm nhìn của ông về vai trò mà cầu thủ người Senegal sẽ đảm nhận nếu đến với đội bóng của mình, một cuộc liên lạc cá nhân có ý nghĩa rất lớn với tiền vệ 29 tuổi.
Ở PSG hiện tại, Gueye rất hay bị trêu chọc là “con cưng của huấn luyện viên”. Cái ôm của họ trong chiến thắng trước Real Madrid mang một ý nghĩa rất lớn.
Vào ngày đầu tiên đặt chân đến PSG, Tuchel đã nói với Gueye rằng anh “không cần phải thay đổi bất cứ điều gì của mình” trong môi trường mới. Ngược lại, ông muốn phần còn lại của đội phải học cách thích nghi với … Gueye, để trở nên giống anh hơn.
Nụ hôn đó, cái ôm đó, đã gợi ý rằng trong chiến thắng trước Real Madrid, Tuchel đã cảm nhận được trước rằng Gueye, với sự khiêm tốn và có hơi ngại ngùng, lẽn bẽn của mình, cũng đang có ý định làm những điều đó.
Nếu các siêu sao có thể thay đổi danh tiếng của cả một câu lạc bộ, thì có những người hùng thầm lặng có thể thay đổi chiều hướng của một trận đấu hoặc cả một mùa giải. Có một khoảnh khắc rất đáng nhớ đã xuất hiện trong trận đấu, sau khi Gueye đã chạy không ngừng trong suốt 80 phút, và Benzema có được bóng bên phần sân của Real Madrid.
Không có gì thực sự nguy hiểm trong tình huống đó cả. Real Madrid – khi đó đang bị dẫn trước 2-0 – đã hoàn toàn bị đánh bại, mặc dù bàn thắng thứ 3 đã không đến quá sớm sau 2 bàn thắng đầu tiên. Các cầu thủ của PSG hoàn toàn có thể thi đấu một cách nhàn nhã, chậm rãi hơn khi đã có thể cầm chắc chiến thắng trong tay.
Thế nhưng, Gueye lại không hề cảm thấy như vậy. Thay vào đó, anh lao nhanh về phía Benzema, xông vào tắc bóng cầu thủ người Pháp, lấy bóng ra khỏi anh ta, tự đứng dậy và chuyền bóng nhanh về phía trước, hòng giúp các đồng đội tiếp tục ghi được một bàn thắng khác. Các cổ động viên PSG đã hò hét vang khắp Parc des Prince và cảm nhận được sự phấn khích lan tỏa đến từng người.
Từ trước đến nay, PSG luôn là một câu lạc bộ của những gã cầu thủ đá với tinh thần “làm tròn vai nghĩa vụ và nhận lương”, họ chỉ đơn giản là một “dự án thể thao xa hoa”, nhận được sự tài trợ của cả một quốc gia, với một lớp mặt nạ đầy giả tạo ở bề ngoài.
Đây là một đội bóng được biết đến chủ yếu là vì cái bề ngoài hào nhoáng, chứ không phải sự nỗ lực, tận hiến của các siêu sao trong đội hình.
Pha tắc bóng đó của Gueye đã tóm tắt lại toàn bộ màn trình diễn của PSG, một màn trình diễn chỉ có thể đến khi họ thiếu đi sự phục vụ của những ngôi sao hàng đầu như Neymar, Mbappé và Edison Cavani.
Tất nhiên, đó cũng là một màn trình diễn, một chiến thắng được bắt nguồn từ tài năng của những con người trên sân – Hai bàn thắng của Di Maria đều là hai pha lập công rất đẹp – nhưng đồng thời, cũng là nhờ vào sự nỗ lực, trí thông minh, nhiệt huyết và quyết tâm: Hay nói cách khác, chính là những phẩm chất của Gueye.
Idrissa Gueye – một cái tên không mấy tiếng tăm – lại chính là hình mẫu mà Tuchel muốn đội bóng siêu sao của mình phải học hỏi.
Trong 7 năm dài đằng đẵng đã qua, PSG đã cố gắng chinh phục đấu trường châu Âu bằng cách liên tục mang về những siêu sao, đặt hoàn toàn hy vọng vào một công thức kì diệu: Khi bạn tập hợp đủ những tài năng lại cạnh nhau, thì những tài năng đó sẽ kết hợp với nhau và thậm chí là còn nhân đôi sức mạnh lên nữa để mang đến sự thành công.
Thế nhưng, cái công thức đó đã không phát huy hiệu quả như họ mong đợi. Việc ký hợp đồng với Gueye, biến anh thành hạt nhân trung tâm trong kế hoạch của mình, là một dấu hiệu cho thấy Tuchel đã nhận ra cái sự thật đó.
Thách thức lớn nhất đối với ông hiện tại chính là phải thuyết phục các chủ sở hữu của PSG rằng, Neymar, Mbappé và những người khác phải học cách thích nghi và thấm nhuần cái bản sắc, tư tưởng mới này, chứ không phải tầm nhìn của ông phải thay đổi vì họ.
Nếu Tuchel cần bất kì bằng chứng nào để hỗ trợ củng cố cho quan điểm của mình, ông có thể sử dụng hình ảnh của Real Madrid. Madrid, tất nhiên, sẽ không thèm đếm xỉa gì đến Gueye.
Thay vào đó, họ đã giành cả mùa hè để mang về cho Zinedine Zidane một nhóm những cái tên đắt đỏ mà ông thậm chí còn chẳng muốn sử dụng, để xây dựng một đội bóng gồm toàn những siêu sao của hiện tại và có tiềm năng vươn xa trong tương lai, nhưng không hề có một ý thức rõ ràng nào về việc họ có thể làm được những gì, hoặc làm thế nào để kết hợp họ lại với nhau một cách hoàn hảo.
Và đây chính là hậu quả: Một màn trình diễn tệ hại đến mức khó có thể tin được rằng, chỉ 16 tháng trước đó, đội bóng này chính là nhà vô địch của châu Âu.
Real Madrid sẽ phải trả giá đắt vì đường lối xây dựng đội bóng sai lầm của họ
Zidane đã được Real Madrid mời quay trở lại với chiếc ghế huấn luyện viên trưởng, bởi vì họ đã nhìn nhận ông là một sự bảo đảm cho thành công ở đấu trường châu Âu – với hai chức vô địch châu Âu liên tiếp trong hai năm cầm quân – nhưng sẽ là một phép màu khó tin nếu ông có thể tiếp tục duy trì được chuỗi thành tích đó trong mùa giải này.
Real Madrid của hiện tại cũng đang mang một hình ảnh giống hệt với PSG khi trước, và họ đã bị trừng phạt vì là: Một đội bóng rời rạc, thiếu gắn kết của những cá nhân chỉ được tuyển dụng dựa trên tiêu chí là sự hào nhoáng ở bề ngoài.
PSG, cho đến hiện tại, dường như đã từ bỏ cái hướng đi đó, tư duy đó, từ rất lâu rồi. Những gì họ cần không phải là một siêu sao lừng danh khác, mà là hoàn toàn ngược lại: Một người đàn ông thầm lặng đứng ở cuối hàng.