Những người bên ngoài khoẻ mạnh không hiểu cứ mắng: sao lại đẻ con trong tình cảnh này, mẹ còn mang bệnh chẳng biết sống được không đẻ con làm gì…
Chỉ người trong cuộc mới biết
Từng trải qua những ngày tháng vừa mang thai vừa chống chọi lại căn bệnh ung thư vòm họng, chị Nguyễn Thị Yên (31 tuổi trú tại thôn Đông Lao, xã Đông La, huyện Hoài Đức, Hà Nội) mới cảm nhận hết được những gì một bệnh nhân bị ung thư mang thai phải trải qua.
Chị Yên cũng phát hiện ung thư khi mang thai ở tuần thứ 26 của thai kỳ. Lúc phát hiện bệnh, em bé của chị mới chỉ được 1kg. Chị đã được bác sĩ tư vấn đình chỉ thai nghén để chữa bệnh. Nhưng chị Yên cho rằng mình không bao giờ được phép cắt đứt sự sống của ai dù đó chỉ là thai nhi nên vẫn quyết tâm “dù chết vẫn phải sinh con”.
Chị kể chỉ những bà mẹ đang mang trong mình căn bệnh ung thư họ mới hiểu dù mình có chết thì sự sống vài chục năm của con mình phải còn.
Người thì khen nghị lực, sự hi sinh của chị nhưng bên ngoài mọi người đều dị nghị sống nay chết mai vẫn cố đẻ con làm gì.
Chị Yên và bé Tôm, dù không nhìn thấy gì nhưng chị vẫn tự mặc quần áo.
Những ngày đó, chị bị khối u hành hại đau đầu, đau bụng, không ăn, không ngủ, ăn vào lại nôn ra.
Khi bầu được 32 tuần, lúc ấy chị Yên đã bị biến chứng của ung thư làm mù một bên mắt. Nhưng chị vẫn cố chịu và chỉ mong con có thể sinh ra được 2kg. Dù mẹ chết hay sống thì bé vẫn phải nuôi ngoài nên bé thêm lạng nào tốt lạng ấy. Mong ước của bà mẹ thành hiện thực khi bé Bống chào đời nặng 2 kg tại Bệnh viện Phụ sản trung ương vào tháng 11/2013.
Lúc con chào đời cũng là thời điểm đôi mắt sáng của chị Yên cũng khép lại, chị không nhìn thấy gì. Vậy là mong ước được nhìn mặt con của bà mẹ này một lần cũng không bao giờ thành hiện thực. Các bác sĩ mổ con xong, đưa bé cho mẹ nhìn mặt nước mắt chị lăn dài.
Chị Yên bước vào cuộc chiến với ung thư nào là xạ trị, hoá chất. Con chị phải điều trị ở viện và sau đó bé được đưa về quê ngoại nuôi.
Chị Yên kể về những ngày chiến đấu với ung thư và mang thai.
Khi bệnh lui, chị Yên mới được về thăm con. Tình mẫu tử đã giúp bà mẹ chiến thắng bệnh tật. Hết 40 mũi xạ và các liệu trình hoá chất bác sĩ đưa ra, chị đã sạch hạch cùng với tổn thương tế bào ung thư không còn. Điều mà bất cứ ai cũng ngạc nhiên.
Chị Yên kể có những bệnh nhân ở giai đoạn sớm hơn chị nhưng họ không vượt qua nổi cuộc chiến với bệnh ung thư này.
Tình mẫu tử chiến thắng tất cả
Ngày 22/5, chị Yên kể 22h đêm chồng chị đi làm về, anh vào gặp vợ đã kể “hôm nay có bà mẹ giống em bị ung thư thà chết vẫn phải sinh con, nhưng khác em là bà mẹ ấy bị di căn vào xương, phổi rồi”. Câu nói của chồng khiến chị Yên vừa thương cho bà mẹ tội nghiệp kia vừa thấy mình còn may mắn lắm khi vẫn được ở bên chồng con.
Từ cuối năm 2017, khi bệnh không có dấu hiệu của tái phát, chị Yên nghĩ tới sinh thêm bé nữa để cho chồng chị vui. Chị tâm sự nếu có chết thì chồng vẫn có các con, chị em có nhau.
Chị mang thai lần thứ 2 trong sự hồi hộp, khấp khởi lẫn lo sợ của người thân. Bản thân chị Yên cũng lo vì nếu bệnh tái phát vào đúng thai kỳ thì không biết chị có vượt qua được không. Nhưng nghĩ tới thêm con, chị lại cầu nguyện xin cho chị mẹ tròn con vuông.
Bé Tôm ra đời trong sự vui mừng và bất ngờ của đại gia đình. Cũng giống như lần mang thai Bống, chị Yên chia sẻ bạn bè mắng trách nhiều vì cho rằng phải lo cho thân mình trước khi bệnh tật như thế còn muốn sinh con.
Nhưng với chị Yên chị tin rằng bất cứ người nào từng trải qua cửa tử như chị đều nghĩ sự sống của mình có thể nay còn, mai hết nhưng sự sống của con mình vài chục năm sau vẫn còn.
Tình mẫu tử là thứ tình cảm có thể cho người ta nghị lực, hi sinh lẫn niềm vui trong cuộc sống.
Bà mẹ dù không nhìn được nhưng vẫn hạnh phúc vì tự bế con, tự vệ sinh cho con, tự lấy quần áo cho con mặc được. Căn phòng nhỏ xíu ở nhờ nhà chị gái chị Yên rất gọn gàng ngăn nắp cũng giúp chị chăm bé dễ dàng hơn.