Cả miền quê Bình Định (huyện Thăng Bình, Quảng Nam) như chết lặng trong nỗi đau thương mất mát quá lớn, 4 học sinh ra đi khi còn tương lai dài phía trước.
“Con xin ba đi chơi Tết mà sao ra nông nỗi này…”
Sáng mùng 5 Tết (ngày 9/2), không khí tang thương bao trùm cả làng quê Bình Định và cả ngôi trường THCS Nguyễn Duy Hiệu (H.Thăng Bình, Quảng Nam). Rất đông người dân đã đến chia buồn và phụ giúp gia đình lo ma chay cho 4 em học sinh bị tử vong thương tâm do đuối nước. Cả miền quê nghèo như nín lặng, không ai nói với ai một lời, nước mắt cứ thế tuôn trào.
Mới về đến đầu làng đã cảm nhận được không khí đau thương, tang tóc qua tiếng trống, tiếng chiêng nghe não lòng, ai oán. 4 học sinh đuối nước, 2 em khác mất tích, 2 em còn lại bị thương ở bãi biển Bình Minh (H. Thăng Bình) đều ở chung 2 xã Bình Định Bắc và Bình Định Nam, trong đó có 2 nạn nhân là bà con, nhà nằm sát cạnh nhau.
Ông Hoàng thẫn thờ như người mất hồn trước cái chết của con trai.
Từ lúc nhận hung tin con trai tử vong ở bãi biển, bà Nguyễn Thị Tư (mẹ nạn nhân Nguyễn Văn Ý) liên tục ngất xỉu. Cứ mỗi lần thấy thầy cô và bạn bè đến viếng thăm con trai, bà lại gào khóc nức nở: “Ý ơi, mở mắt ra mà nhìn thầy cô, bạn bè đến thăm con này. Con không thương ba mẹ nữa hả, sao con cứ nằm im như vậy, con ơi là con”.
Ngồi thẫn thờ như người mất hồn trước cửa nhà, cạnh quan tài của đứa con trai xấu số, ông Nguyễn Văn Hoàng (cha em Ý), vẫn chưa tin những gì đang diễn ra là sự thật. Trong nỗi đau quá lớn ấy, ông chỉ biết nghẹn ngào gọi tên con trong vô thức: “Ý ơi! Về với ba mẹ đi con ơi! Con xin ba đi chơi Tết mà sao lại ra nông nỗi thế này!”.
Nhà 2 nạn nhân Thúy và Ý chỉ cách nhau một bức tường rào.
Trước đó, chiều mùng 4 Tết, ông Hoàng đang dọn đồ cúng tiễn ông bà thì nghe tin con gặp nạn. Cuống cuồng chạy ra biển, ông như chết lặng khi thấy thi thể con mình vừa được vớt lên bờ, trong phút giây ấy, ông chỉ kịp hét lên một tiếng “Trời ơi! Chuyện gì xảy ra với con tôi thế này?”, rồi ngã xuống đất, ngất xỉu.
Chứng kiến cảnh tang thương, mất mát với tiếng gọi tên thân nhân đến xé lòng, chúng tôi dường như cũng bất lực để tìm ngôn từ thích hợp diễn tả nỗi đau đớn mà người thân của các em đang phải chịu đựng. Bởi chẳng ai dám nghĩ chuyện 4 đứa trẻ bỗng chốc tử vong, 2 đứa mất tích trong ngày đầu năm mới, là sự thật.
Chị ruột của Ý đau đớn trước cái chết của em trai xấu số.
Xót xa hơn khi được biết, bà nội của Ý cũng vừa mới mất chưa được 1 năm, khi nỗi đau cũ vẫn chưa kịp nguôi ngoai thì giờ nỗi đau mới lại ập đến. Nhìn thi thể của đứa em trai đoản mệnh, rồi run rẩy ôm chặt bộ áo quần học sinh của em trai vào lòng, chị Nguyễn Thị Thảo (chị ruột nạn nhân Ý) liên tục khóc ngất. “Ý ơi, mày tỉnh dậy ăn cơm với chị với ba mẹ đi, mày ngủ chi nhiều thế, sắp hết Tết chuẩn bị mày phải đi học lại rồi mà…”, chị Thảo gào khóc trong 2 hàng nước mắt chảy dài.
Vẫn chưa hết bàng hoàng về sự việc, ông Nguyễn Văn Chương (68 tuổi, bác của Ý) cho biết, gia đình Ý có 7 người con, Ý là con út. Cha mẹ đều làm nông nên hoàn cảnh gia đình rất khó khăn. “Việc các cháu rủ nhau đi tắm biển ở xã Bình Minh thì ba, mẹ cháu Ý không hề hay biết, đến khi người gọi điện báo cháu Ý cùng bạn bè tắm biển chết đuối, khiến người thân ai cũng chết nghẹn”.Nhìn những mái đầu bạc phải tiễn đưa mái đầu xanh về với đất lạnh, rồi quay sang di ảnh ngây thơ, non nớt của em Ý khiến chúng tôi cũng không sao kìm được nước mắt.
Có nỗi đau nào bằng cha mẹ mất con
Sát bên nhà em Ý, chỉ cách nhau một bức tường rào, bà Bà Lê Thị Phượng, mẹ em Trần Thị Thúy cũng đang ngất lịm dưới nền nhà, cứ mỗi lần tỉnh lại, bà lại vừa tự đấm vào ngực và gọi tên con gái trong những tiếng nấc.
“Con tôi nó có tội tình gì mà lại bắt nó chết thảm như vậy chứ! Thúy ơi con có nghe thấy mẹ gọi không?! Thúy ơi, mẹ van con, con làm ơn mở mắt ra nhìn mẹ đi. Con cứ nằm im như vậy làm sao mẹ chịu đựng nỗi đây. Trời đất ơi, Trời đất ơi! Có nỗi đau nào bằng ba mẹ mất con, mất đi máu thịt của mình?!”
Bà Phượng liên tục ngất xỉu trước nỗi đau quá lớn.
Dù vẫn đang trong thời gian ở cữ vì vừa sinh con chưa đầy 2 tháng, nhưng trước sự mất mát quá lớn, người mẹ bất hạnh ấy cứ liên tục lao đến ôm thi thể con đang nằm trên chiếc giường tre, chiếc chiếu cói phủ kín toàn thân càng khiến cho không khí thêm ảm đạm, tang tóc hơn.
Theo hàng xóm, Thúy là chị đầu trong gia đình, học rất giỏi. Ở địa phương, bạn bè, thầy cô đều quý mến cô nữ sinh nghèo hiếu học này. Sau Thúy còn 2 em trai nhỏ đang học lớp 5 và 2 tháng tuổi.
Ông Mai đau lòng trước cái chết tức tưởi của cháu gái.
“Mọi ngày, Thúy siêng học và hay ở nhà phụ giúp cha mẹ chứ ít khi đi chơi lắm. Do hôm qua là Tết nên gia đình mới đồng ý cho nó đi chơi với bạn. Nào ngờ, lần đi chơi này khiến nó vĩnh viễn ra đi”, ông Trần Đình Mai (78 tuổi, bác ruột của Thúy), sụt sùi nói.
Trong đại tang chung giữa miền quê nghèo, đi đến đâu, chúng tôi cũng cảm nhận được không khí tang thương, đau đớn đến nghẹn lòng. Có lẽ, trong suốt quãng đời còn lại của mình, những người làm cha, làm mẹ của những em học sinh xấu số này sẽ không thể nào quên được phút giây chứng kiến thi thể đứa con do mình mang nặng đẻ đau được người dân vớt lên từ dưới những con sóng dữ lạnh lẽo.
Bình Định, Tết Kỷ Hợi năm nay sao buồn, đau xót quá!
Như đã đưa tin, khoảng16h30 chiều 8/2 (mùng 4 Tết), một nhóm học sinh lớp 9 rủ nhau ra biển Bình Minh (Thăng Bình) chơi. Sau đó 8 em xuống tắm biển, còn 1 em ở trên bờ.
Trong lúc đang tắm thì nhóm học sinh này không may bị sóng lớn cuốn ra xa. Nghe tiếng kêu cứu, người dân địa phương đã đến hỗ trợ vớt được 2 em Nguyễn Hòa Ngọc Anh (thôn Xuân An, xã Bình Định Bắc) và Lê Văn Duy Khánh (thôn Xuân An, xã Bình Định Bắc) lên bờ, sau đó đưa đi cấp cứu trong tình trạng nguy kịch. Một lúc sau, 3 học sinh khác đã được tìm thấy nhưng đã các em đã tử vong. Sau nỗ lực tìm kiếm, chiều tối cùng ngày, lực lượng chức năng đã trục vớt thêm được 1 thi thể học sinh, hiện 2 em còn lại vẫn đang mất tích.
Danh tính các học sinh tử vong được tìm thấy gồm: Trần Thị Thúy, Phạm Thị Thuận, Trần Lê Ly Na, Nguyễn Văn Ý (cùng SN 2004, trú thôn Hưng Lộc, xã Bình Định Nam).
Hiện, lực lượng chức năng đang nỗ lực tìm kiếm 2 em Mai Văn Công và Nguyễn Đức Hoàng (cùng SN 2004, trú thôn Đồng Dương, xã Bình Định Bắc) vẫn đang mất tích.