Ole Gunnar Solskjaer đang giúp Man United hồi sinh mạnh mẽ trong bối cảnh khá kỳ quặc, đó là Paul Pogba chấn thương.
1. Solskjaer là người kín miệng trước các thông tin thể trạng của học trò, nhưng thật kỳ lạ, sau chuyến làm khách của Norwich cuối tuần qua, vị chiến lược gia người Na Uy lại hồ hởi cho biết Pogba đến tháng 12 mới trở lại. Đấy là câu chuyện kỳ khôi phản ánh cho nhiễu nhương tại Old Trafford.
Solsa không buồn vì mất linh hồn trung tuyến mà ngược lại, cảm thấy thoải mái vì tránh được mối phiền toái ít nhất đến tháng 12. Tài năng của tiền vệ người Pháp là điều không thể phủ nhận. Tuy vậy, giá trị đóng góp của Pogba, từ chuyên môn đến tinh thần cho Man United vô cùng hạn chế, thậm chí gây phản ứng ngược.
Về chuyên môn, Pogba như một chú ngựa hoang trên sân, thay vì gắn kết các đồng đội theo đúng trọng trách của một tiền vệ cầm trịch, anh phá tan mọi sự liên kết bởi lối chơi vẽ vời và vô tổ chức. Về tinh thần, chỉ mới mùa Hè qua, tiền vệ người Pháp còn nằng nặc đòi ra đi. Liệu Man United có thể tiến lên với một cầu thủ dẫn dắt mang tư duy rã đám như thế?!
Thế nhưng, Solsa không đủ thẩm quyền và cũng chưa đủ tầm ảnh hưởng lẫn uy tín để gạt bỏ ngôi sao nổi bật nhất và đắt giá nhất ra khỏi đội hình. Vì vậy, chấn thương là lý do quá tuyệt hảo để nhà cầm quân người Na Uy xây dựng đội hình theo ý muốn mà không gặp bất kỳ phản kháng từ trong sân lẫn áp lực từ ngoài sân.
Thực tế, từ khi Pogba dính chấn thương vào thượng tuần tháng 9, phong độ của Man United là đồ thị đi lên. Riêng 4 trận gần nhất, thầy trò HLV Solskjaer đem đến rất nhiều tín hiệu khả quan. Đầu tiên là việc chặn đứng mạch thắng của kình địch Liverpool với trận hòa 1-1. Trước Man United, không một đội bóng nào chặn được bước tiến của thầy trò Jurgen Klopp.
Tiếp đến là chiến thắng đầu tiên trên sân khách ở mùa giải này khi đánh bại Partizan Belgrade với tỷ số tối thiểu. Thực tế từ đêm diệu kỳ tại Paris, với màn lội ngược dòng ngoạn mục trước PSG, Man United đã không thắng trên sân đối phương. Trận thắng đó đã cách đây gần 8 tháng, một quãng thời gian rất dài.
Trận thứ ba là trước Norwich, với tỷ số 3-1, trận đấu được giới chuyên môn đánh giá là trận đấu Man United chơi tấn công khởi sắc nhất từ đầu mùa, khi tạo ra bàn thắng kỳ vọng (xG) tới 4,61. Và trận thứ tư, như một lời khẳng định đanh thép, là chiến thắng 2-1 trước Chelsea, đội bóng đang hồi sinh mạnh mẽ dưới sự dẫn dắt của HLV Lampard.
2. Phân tích thêm về mặt nhân sự, Martial trở lại tất nhiên quan trọng với sức công phá của Quỷ đỏ, nhưng biến chuyển đáng kể nhất nằm ở hàng tiền vệ. Được đặt vào vị trí số 10 sở trường, Andreas Pereira giải phóng hết năng lượng và có những pha xử lý chất lượng. Fred ở trận gặp Norwich, chơi trận hay nhất từ khi gia nhập Man United trong vai trò xuyên phá không gian.
Cũng nhờ sự linh hoạt của Fred, McTominay được giải phóng khỏi nhiệm vụ phòng ngự, quên luôn vai trò cận vệ của Pogba để mạnh dạn dâng cao hơn hỗ trợ tấn công, bản năng tự nhiên của một cầu thủ được đào tạo từ học viện Man United. Từ màn hủy diệt Norwich đến chiến thắng trước Chelsea, McTominay đều khiến khung thành đối phương chao đảo với khả năng dứt điểm từ xa tuyệt vời.
Và nếu cần những con số để so sánh trực quan thì 10 trận đã qua tại Premier League, Pogba tham dự 5 trận và vắng mặt 5 trận. 5 trận Pogba góp mặt, mỗi trận Man United giành 1,2 điểm. 5 trận anh vắng mặt, Man United giành 1,4 điểm. 5 trận Pogba góp mặt, Man United thực hiện 275 đường chuyền ở 1/3 cuối sân và cầm bóng 59%. 5 trận Pogba vắng mặt, Man United chỉ cầm bóng 49,5% nhưng vẫn thực hiện 275 đường chuyền ở 1/3 cuối sân.
Điều đó chứng tỏ, không Pogba, Man United nhất quán và rõ ràng hơn về lối chơi. Đó là lối chơi phòng ngự phản công nhanh, tận dụng hiệu quả các tiền vệ giàu tính chiến đầu như Pereira, Fred hay McTominay lẫn những tiền đạo giàu tốc độ như James, Rashford hay Martial. Nếu Pogba xuất hiện, cấu trúc này bị hủy hoại và những cái tên vừa nêu lại trở thành vệ tinh xung quanh ngôi sao đỏng đảnh người Pháp.
Vì vậy, Solsa có lẽ không trông chờ đến tháng 12, khi Pogba trở lại!