Trần Đức Minh (đang là học sinh lớp 12, trường Chuyên, Đại học Tổng hợp Hà Nội) là con trai duy nhất của chị Quỳnh.
“Biết không phải là mơ, mà không tin là thực. Cơn mưa đêm sầm sập, mang bạn tôi đi rồi…” là những lời trong bài thơ Tiễn bạn khiến cả nghìn người oà khóc trong đám tang cô giáo Quỳnh.
Nữ giáo viên nhiệt huyết, trình độ chuyên môn cao
Trưa 3/5, hàng nghìn người có mặt tại nhà tang lễ Bệnh viện Bạch Mai để tiễn đưa nữ giáo viên trường tiểu học Thái Thịnh, quận Đống Đa, Hà Nội là chị Trần Thị Quỳnh (SN 1976, trú tại Thanh Xuân, Hà Nội) về nơi an nghỉ.
Tới dự lễ viếng chị Quỳnh trưa nay có rất đông thành viên nhóm cựu học sinh THPT Hà Nội 91 – 94.
Hầu hết các thành viên trong nhóm có mặt tại lễ tang đều dán trước ngực hoặc bên cánh tay tấm logo “đã uống rượu bia không lái xe”.
Vào sáng 1/5, khi nghe tin 2 thành viên trong nhóm là chị Đinh Thị Hải Yến (SN 1976, nhân viên nhà hát kịch Việt Nam) và chị Trần Thị Quỳnh bị xe Mercedes đâm tử vong ở hầm Kim Liên, mọi người từ nhiều nơi đã tụ họp về nhà tang lễ Phùng Hưng để đưa tiễn chị Hải Yến về nơi an nghỉ vào trưa 2/5, và đến trưa nay thì tiễn đưa chị Quỳnh.
Lễ tang chị Trần Thị Quỳnh diễn ra vào trưa 3/5.
“Mong bạn thân yêu về cõi vĩnh hằng yên giấc ngàn thu, cuộc đời sao bất công quá, con tôi một tay bạn dạy nên người mà nay bạn đã ra đi mãi mãi…“, chị Nguyễn Thị Hoa, thành viên nhóm 91 – 94 đau xót nói.
“Tôi không dám xem hết những hình ảnh được chụp, được quay tại hiện trường. Tôi không dám tin người đó là chị Quỳnh, một cô giáo mẫu mực, xem trọng học trò…“, chị Lê Thị Hồng (sống ở Láng Hạ, Đống Hà Nội), có con theo học lớp cô giáo Quỳnh, rưng rưng nước mắt chia sẻ.
Gia đình đọc lời cảm ơn và tiễn biệt chị Trần Thị Quỳnh về nơi an nghỉ.
Chị Hồng tâm sự: Chị Quỳnh là giáo viên nhiệt huyết, có tâm, trình độ chuyên môn cao và luôn hết mình vì học sinh thân yêu.
Chị không chỉ quan tâm, dạy dỗ các học sinh từng con chữ, nét bút, bài đọc mà còn để ý theo dõi hoàn cảnh của từng người trong lớp mình dạy, mỗi bạn học sinh hoàn cảnh gia đình ra sao, sức học, đặc điểm tính cách thế nào, chị đều tường tận.
Sự ra đi quá đột ngột của chị Quỳnh khiến bạn bè, đồng nghiệp, người thân đau đớn xót xa.
“Một giáo viên tận tâm, nhiệt huyết, nhà giáo mẫu mực mà vắn số quá, đau xót lắm em ơi...”, gạt ngang nước mắt chị Hồng nói.
Đến tiễn đưa cô giáo Trần Thị Quỳnh trưa nay có nhiều thế hệ học sinh đang học ở Trường tiểu học Thái Thịnh.
Nguyễn Huy Quang (cựu học sinh học lớp cô giáo Quỳnh) rưng rưng nước mắt nói: “Trên lớp cô chẳng khác nào người mẹ hiền thứ 2, dù mai sau có đi đến phương trời nào em cũng sẽ mãi không bao giờ quên hình bóng của cô. Người mẹ trong tâm của hàng nghìn cựu học sinh trường tiểu học Thái Thịnh chúng em.
Mỗi ngày lên lớp cô thường nói “nét chữ nết người”, nên cô luôn dặn bọn em phải rèn chữ. Mỗi dịp 20/11 (ngày Nhà giáo Việt Nam) về trường rồi về nhà cô chơi, bao nhiêu cảm xúc ngày đi học lại ùa về, giờ cô mất rồi, muốn đến gặp cô cũng chẳng được nữa…”.
Chị Quỳnh có 1 người con trai duy nhất hiện đang học lớp 12, chuẩn bị bước vào giảng đường đại học.
“Cô ơi!
Hôm nay con đến đây cùng toàn thể các bạn lớp 1B khoá 2004 – 2009, đưa tiễn cô đi. Biết tin cô đi đột ngột, con và các bạn đau lòng khôn tả. Chúng con nhờ ơn cô dẫn dắt những bước đầu đời, vẫn chưa kịp một lần về thăm cô. Nay phải thăm cô như thế này, chúng con không sao cảm thấy yên lòng.
Dù sao hôm nay chúng con cũng đã có mặt ở đây, chỉ mong một điều cô an nghỉ. Công ơn cô giáo dục và rèn giũa chúng con nên người, chúng con sẽ mãi không bao giờ quên”. dòng lưu bút của tập thể lớp 1B khoá 2004 – 2009 trong cuốn sổ tang.
Cả nghìn người bật khóc nghe bài thơ Tiễn bạn
Khi lễ tang chuẩn bị kết thúc, trước khi đưa chị Quỳnh về nơi an nghỉ, chị Ngà cùng 2 người khác đại diện cho nhóm học sinh THPT 91 – 94 Hà Nội nói lời tiễn biệt bạn.
Trong lời tiễn biệt, chị Ngà khóc nghẹn đọc bài thơ “Tiễn bạn”. Cả hội trường nhà tang lễ và bên ngoài sân hàng nghìn người lặng im cúi đầu, rồi họ òa khóc.
“Đò đầy chưa qua sông
Cô đã ngã giữa dòng
Tí ơi bước nhẹ lòng
Trên cao xanh vời vợi…
(…) Nhẹ gót hồng Tí bước
Tí rất sợ tuổi già
Nên ra đi lúc trẻ
Năm chúng mình, bạn sẽ
Trẻ nhất rồi, không lo
Chỉ câu hứa cùng cho
Đứa nào lời nhiều nhất
Đến tám mươi im bặt
Là bạn bỏ bên đời…”, khi chị Ngà đọc đến những dòng thơ trên, hàng nghìn người có mặt tại nhà tang lễ oà khóc.
Toàn bộ bài thơ Tiễn bạn:
Đò đầy chưa qua sông
Cô đã ngã giữa dòng
Tí ơi bước nhẹ lòng
Trên cao xanh vời vợi
Các bạn mình ngóng đợi
Ngày Tí về Tí ơi
Nhìn ánh mắt bạn cười
Và môi xinh bạn hát
Các con thơ ngóng bạn
Trên bục giảng sớm mai
Bảng xanh nét phấn mài
Hàng chữ đều Tí viết
Biết không phải là mơ
Mà không tin là thực
Cơn mưa đêm sầm sập
Mang bạn tôi đi rồi
Như một giấc ngủ vùi
Giữa đêm hè mọng nước
Giông báo đã rời xa
Nhẹ gót hồng Tí bước
Tí rất sợ tuổi già
Nên ra đi lúc trẻ
Năm chúng mình, bạn sẽ
Trẻ nhất rồi, không lo
Chỉ câu hứa cùng cho
Đứa nào lời nhiều nhất
Đến tám mươi im bặt
Là bạn bỏ bên đời…
Xin nhờ con gió mát
Xin nhờ áng mây hồng
Nâng hồn bạn nhẹ không
Về miền xa cực lạc
Lòng vui nơi chốn hạc
Với cha mẹ, bạn hiền
An hưởng giấc thần tiên
Có kiếp sau gặp lại
Bài thơ “Tiễn bạn” trong lễ tang chị Trần Thị Quỳnh khiến hàng nghìn người oà khóc.