“Anh trai Thúy chỉ được mỗi cái hiền, đẹp trai, chịu kiếm tiền, không rượu chè gái gú còn lại thì chán lắm, lười việc nhà nên việc chu toàn trong nhà đều 1 tay chị dâu lo”, Hạnh Thúy kể
Hạnh Thúy có người chị dâu mà mỗi lần nhắc tới là Hạnh Thúy lại mắc cỡ vô cùng. Hỏi tại sao, Hạnh Thúy kể lại rằng, khoảng 20 năm trước, gần tiệm anh trai Hạnh Thúy làm có một cô gái mới 16,17 tuổi để ý thương anh.
Cô gái đó chẳng những con nhà giàu mà còn rất giỏi giang, mới 16,17 tuổi đã làm chủ 1 tiệm cho thuê đồ cưới.
Nghe anh kể, Hạnh Thúy đòi anh trai dẫn đi xem mặt. Vừa nhìn thấy cô gái đó là Hạnh Thúy không thích ngay.
Hạnh Thúy bảo: “Vì nhìn cái mặt biết là giàu, nhỏ tuổi hơn mình mà đã biết làm ăn vậy rồi, cứ cảm thấy chảnh chảnh sao đó nên ghét. Với lại, lúc đó mình nghèo nên thấy ai giàu là ghét lắm. Cái tính kỳ vậy đó”.
|Do tuổi của anh trai Hạnh Thúy với cô gái đó kỵ nhau, thuộc tứ hành xung nên sợ cưới về thì khổ, làm ăn không tốt nên anh của Hạnh Thúy cũng né tránh, không dám thương. Thế nhưng kết quả của cuộc đấu tranh tư tưởng giàu nghèo đó kết thúc bằng một đám cưới. Kể từ đó, nỗi mắc cỡ của Hạnh Thúy bắt đầu.
Chị dâu Hạnh Thúy thời trẻ và hiện tại
Hạnh Thúy rất tự hào về chị dâu của mình.
Hạnh Thúy tâm sự: “Đầu tiên là Thúy phải gọi nhỏ đó bằng chị, trong khi chị dâu nhỏ hơn Thúy vài tuổi. Hồi đầu gọi chị, mình cũng thấy sượng sượng, tới hồi sực nhớ ra thì hết sượng hồi nào không hay.
Một phần vì bà chị dâu y chang chị mình thật, đi đâu cũng có quà cho em chồng, mà toàn tặng thứ mình đang cần hoặc đang thích.
Tới nhà anh chị chơi, thấy mắt Thúy nhìn cái gì lâu lâu chút là chị dâu nhào ra hỏi “lấy không, cho nha” rồi chia sớt, gói ép cầm về cho bằng được. Riết mà Thúy tớ nhà, không dám ngó cái gì.
Chị làm con dâu, Thúy cũng làm con dâu mà chị ấy chu đáo với nhà chồng là nhà mình, từ ba mẹ tới các em trong nhà. Dịp gì cũng có quà cáp, bánh trái, tết lễ đầy đủ.
Lâu lâu chị dâu buột miệng than “mỗi lần lễ tết là mệt” lại thấy áy náy vì biết trong cái mệt đó có cả chút đóng góp của những bổn phận gia đình lỡ quàng lên vai chị.
Mà anh trai Thúy chỉ được mỗi cái hiền, đẹp trai, chịu kiếm tiền, không rượu chè gái gú còn lại thì chán lắm, lười việc nhà, không biết nịnh vợ hay ga lăng gì cả nên việc chu toàn trong nhà hình như đều 1 tay chị dâu lo.
Trong khi mình cũng làm dâu mà má chồng thiệt thòi vô kể. Ngoài lâu lâu thăm hỏi và vài lần hiếm hoi nghỉ làm chở má chồng đi chơi thì ít khi cho, biếu gì lắm. Giờ nhắc mới lại thấy thương má chồng.
Bởi có người chị dâu như vậy nên mỗi lần chị làm chuyện gì tốt là Thúy lại tự soi, tự kiểm lại mình rồi thấy mắc cỡ.
Thúy hay càm ràm, khắt khe với ba mẹ. Cằn nhằn nhiều chuyện bất đồng của hai thế hệ, vậy mà chị dâu nói nhẹ như không “thôi, ba mẹ lớn tuổi rồi. Thúy nói làm chi ba mẹ buồn, miễn ba mẹ vui là được”. Nghe chị dâu nói vậy, Thúy mắc cỡ lắm. Mình là con đẻ mà chẳng nghĩ được vậy”.
Anh trai và chị dâu của Hạnh Thúy
Gia đình Hạnh Thúy.
Hạnh Thúy chia sẻ thêm, mỗi lần nhà có đám giỗ thì tên chị dâu được nhắc nhiều nhất vì đi tới đâu cũng xởi lởi, hoạt bát, chu đáo thăm hỏi người này người kia. Hạnh Thúy bảo, ở nhà chị, mỹ phẩm chị dùng phần lớn là của chị dâu cho.
“Chị dâu là tấm gương cho Thúy soi vô mà mắc cỡ vì sự keo kiệt, vô tâm, cay nghiệt của mình”, Hạnh Thúy cho biết.