Sống chậm ở Daegu giữa dịch corona: Không ai dám mạo hiểm ra ngoài nhưng cuộc sống vẫn phải tiếp tục

Xử lý ảnh: Bạch Quả

(Tổ Quốc) – “Nếu tôi ở nhà lâu hơn, tôi nghĩ mình sẽ chết vì mất ngủ chứ không phải vì virus”, bà Kim Hee-sook mạo hiểm ra ngoài phơi nắng sau 5 ngày liền ở trong nhà.

Một Daegu yên tĩnh hơn bình thường

Theo The New York Times (NYT – Mỹ), vào những ngày này, tại Daegu – một thành phố 2,4 triệu dân, trung tâm mua sắm và giải trí ngày thường vốn náo nhiệt nay yên tĩnh hơn nhiều. Để kiểm soát sự bùng phát của dịch bệnh viêm phổi do virus corona mới (Covid-19), giới chức địa phương đã kêu gọi người dân ở trong nhà, hạn chế ra ngoài. Tuy nhiên, nhiều nhà hàng và quán bar vẫn mở cửa như thường lệ, chờ đợi những khách hàng lẻ tẻ.

Một cửa hàng treo biển hiệu: “Xin mời vào! Cửa hàng của chúng tôi được khử trùng triệt để hai lần một ngày“. Trong một quán Starbucks, mỗi khi có khách hàng bước vào, bốn nhân viên đeo khẩu trang sẽ đồng thanh hô lớn: “Chào mừng“. Ngày thường vốn chật cứng những khách hàng nam thanh nữ tú nhưng giờ đây, quán cà phê này không một bóng người.

Daegu là tâm dịch virus corona ở Hàn Quốc và thành phố đang cố gắng thực hiện một số biện pháp để ngăn chặn sự bùng phát của chủng virus này: Song song với việc duy trì kinh doanh, giới chức cảnh báo mạnh mẽ, yêu cầu người dân phải có biện pháp bảo vệ sức khỏe bản thân.

Mọi người đều rất sợ, không dám mạo hiểm ra ngoài“, ông Park Seon-gyu, tài xế taxi 58 tuổi vừa nói vừa chỉ vào một con đường có lưu lượng giao thông thưa thớt. Kể từ khi thành phố xác nhận trường hợp nhiễm virus corona đầu tiên, lưu lượng giao thông đã giảm đáng kể. “Nhưng cuộc sống vẫn phải tiếp tục, tôi không thể không ra đường“, ông Park nói.

Sống chậm ở Daegu giữa dịch corona: Không ai dám mạo hiểm ra ngoài nhưng cuộc sống vẫn phải tiếp tục - Ảnh 1.

Con phố gần như vắng vẻ của khu mua sắm Dongseongro của Daegu. Ảnh: Reuters

Tại các nhà ga chính, giới chức đã sử dụng camera đo thân nhiệt để theo dõi thân nhiệt của từng hành khách ra vào. Nhân viên vệ sinh phun chất khử trùng ở mọi ngóc ngách của nhà ga.

Những người đưa thư ở Daegu vẫn đi lại trong các con hẻm, lấy bưu kiện và chạy lên cầu thang. Chợ lớn nhất của thành phố, chợ Seomun, đã mở cửa trở lại vào thứ Hai sau một ngày khử trùng. Tuy nhiên, có đến hàng trăm quầy hàng nhỏ trong khu chợ vẫn đóng cửa, chúng được phủ bằng vải nhựa màu xanh ô liu, bên cạnh đó, một số cửa hàng vẫn trưng bày giày dép và quần áo giá rẻ.

Thị trưởng Daegu Kwon Young-jin cho biết, mục tiêu của ông là kiểm tra xét nghiệm tất cả những người có các triệu chứng tiềm ẩn trong tháng tới, mở các trạm kiểm tra thân nhiệt tạm thời trong phạm vi toàn thành phố, huy động nhân viên y tế bên ngoài và đảm bảo các bệnh viện ở các thị trấn lân cận cung cấp đủ giường bệnh.

Bệnh viện Dongsan thuộc Đại học Keimyung ở Daegu đã được chỉ định là bệnh viện chuyên điều trị cho những trường hợp nhiễm corona. Bên ngoài bệnh viện, xe cứu thương được xếp hàng và công nhân mặc quần áo bảo hộ màu trắng đang phun thuốc khử trùng xe.

Mới đây, một bệnh viện ở Cheongdo, thị trấn gần Daegu, tiếp nhận 100 ca nhiễm, trong đó 7 người đã tử vong, nên kể từ đó, các bệnh viện ở Daegu đều tăng cường thực hiện các biện pháp cách ly bảo vệ bệnh nhân.

Trong khi nhiều người dân Daegu cảnh giác hạn chế ra ngoài, thì một công nhân lại nắm bắt cơ hội kiếm tiền. Họ trở thành người giao hàng, cưỡi xe máy chạy quanh các con phố ở Daegu để giao đồ ăn cho các gia đình. Nhiều nhà hàng và quán cà phê đã nhanh chóng chuyển hình thức kinh doanh sang các ứng dụng đặt hàng trên điện thoại thông minh và tiếp tục hoạt động.

Ngay cả trong khu dân cư phía sau nhà thờ của giáo phái Tân Thiên Địa, các nhân viên của những doanh nghiệp cung cấp dịch vụ internet vẫn gõ cửa từng nhà, dán những tờ quảng cáo về dịch vụ internet tốc độ cao của công ty.

Nhưng cuộc sống vẫn phải tiếp tục

Xung quanh Daegu, cuộc sống đã chậm lại đáng kể nhưng nó vẫn chưa hoàn toàn dừng lại.

Tôi cứ do dự có nên ra ngoài hay không và cố gắng ở nhà nhiều nhất, gọi đồ ăn giao hàng tận nhà“, Park Hae-il, một sinh viên đại học 24 tuổi và một người bạn, đi dạo trên con phố vắng vẻ của khu mua sắm Dongseong-ro. Cả hai đều đeo khẩu trang.

Sống chậm ở Daegu giữa dịch corona: Không ai dám mạo hiểm ra ngoài nhưng cuộc sống vẫn phải tiếp tục - Ảnh 2.

Một nhân viên y tế Hàn Quốc phun thuốc khử trùng trước bệnh viện. Ảnh: Yonhap

Phòng tập của tôi đã đóng cửa và tôi đã hủy tất cả các cuộc tụ tập với bạn bè kể từ ngày 18/2″, anh nói. “Những người bạn đã rời Daegu về quê đều gọi điện cho tôi, hỏi tình hình [Daegu] như thế nào, có thể quay lại được không?. Tôi nói với họ rằng, tốt nhất họ nên ở bên ngoài“.

Nhưng Park Hae-il cho biết, anh thấy người dân địa phương đã ra siêu thị để tích trữ mì ăn liền, còn anh xếp hàng trong một giờ đồng hồ và mua được 30 chiếc khẩu trang, đó là giới hạn tối đa mà một cửa hàng có thể bán cho một khách hàng.

Tất cả các thư viện, bảo tàng, nhà thờ, nhà trẻ và tòa án ở Daegu đều đã đóng cửa. Chính quyền thành phố yêu cầu tất cả các trường học, từ mẫu giáo đến đại học, lùi lịch khai giảng tới tháng 3. Chính quyền cũng không khuyến khích việc cung cấp thực phẩm trong đám cưới và đám tang.

Tại các ga tàu điện ngầm, lượng hành khách giảm đi một nửa so với ngày thường, tất cả đều đeo khẩu trang và ngồi cách xa nhau. Loa trong các khoang liên tục thông báo, hành khách có thể gọi đến đường dây nóng tư vấn về virus corona nếu cảm thấy bản thân không được khỏe.

Khi màn đêm buông xuống vào thứ Hai, thành phố càng trở nên yên tĩnh, các cửa hàng đóng cửa sớm hơn bình thường.

Virus đã âm thầm tiếp cận và gây ra một cú sốc lớn“, ông Ryu Ho-sang, 63 tuổi, đã về hưu, chia sẻ với NYT khi đi dạo trong một công viên nở rộ hoa mai.

Hiện nay, các hãng hàng không Hàn Quốc và các công ty xe buýt đã cắt giảm các chuyến đi đến thành phố Daegu, do nhu cầu giảm.

Chị họ của tôi ở Seoul nói rằng, tôi không cần phải đi dự đám cưới của con trai chị ấy“, tài xế taxi Park Seon-gyu nói. “Chị ấy nói rất lịch sự, nhưng tôi biết ý của chị ấy là gì: Chị ấy không muốn mang theo bất kỳ loại virus nào từ Daegu“.

Người dân Daegu hiện nay đã bắt đầu dần dần khôi phục cuộc sống thường ngày.

Bà Kim Hee-sook, 78 tuổi, cho biết, vì sợ loại virus “nhìn không thấy, ngửi không thấy, sờ không thấy” này nên bà đã không ra ngoài năm ngày liền. Vào thứ Hai, cuối cùng bà cũng mạo hiểm ra ngoài phơi nắng.

Tôi mệt mỏi vì chỉ ở nhà xem TV cả ngày,” bà nói. “Vì thiếu tập thể dục nên tôi cảm thấy chán ăn, khó tiêu và mất ngủ. Nếu tôi ở nhà lâu hơn, tôi nghĩ mình sẽ chết vì mất ngủ chứ không phải vì virus“.

Trong khi đó, nhiều người Daegu bày tỏ sự tức giận với giáo phái Tân Thiên Địa. Nhà thờ của giáo phái này đã đóng cửa suốt thời gian xảy ra dịch bệnh.

Các cửa hàng cà phê, nhà hàng và thậm chí là một ngân hàng bên cạnh nhà thờ đều đã bị đóng cửa do ảnh hưởng của virus. Tuy nhiên, bưu điện và một cửa hàng chăm sóc thú cưng vẫn mở cửa kinh doanh.

Theo NYT, ngay cả trước khi dịch bệnh bùng phát, nhà thờ của Tân Thiên Địa vẫn bị coi là một mối phiền toái công cộng trong khu phố. Một số người dân dán thông báo cảnh báo các thành viên nhà thờ không được sử dụng chỗ đậu xe riêng vào các cuộc tụ tập lớn.

Họ rất ồn ào khi cầu nguyện và ca hát“, ông Cho sok-ja, sống trong một căn hộ phía sau nhà thờ và đổ lỗi cho nhà thờ về những khó khăn trong cuộc sống hiện tại. “Kể từ khi dịch bệnh bùng phát, tôi đã mất đi cuộc sống riêng tư, không thể đi chợ, không thể đến các nhà tắm công cộng và tiệm làm tóc. Chủ doanh nghiệp công ty xây dựng của tôi yêu cầu tôi không đi làm trước ngày 8/3“.

An An, theo Trí Thức Trẻ

http://ttvn.toquoc.vn/doi-song/song-cham-o-daegu-giua-dich-corona-khong-ai-dam-mao-hiem-ra-ngoai-nhung-cuoc-song-van-phai-tiep-tuc-820202821221964.htm