Nhật ký của người ghi bàn mang cúp vàng World Cup về nước Đức (kỳ 2): Từ “kẻ phản bội” đến người hùng đội tuyển quốc gia

Trong lịch sử bóng đá, thật hiếm những ngôi sao bước lên đỉnh rồi chạm đáy chỉ trong vài năm ngắn ngủi như Mario Goetze. Hãy cùng nghe chàng tiền vệ tài hoa này kể những câu chuyện về sự nghiệp độc nhất vô nhị của anh.

> Nhật ký của người ghi bàn mang cúp vàng World Cup 2014 về nước Đức (Kỳ 1): Tuổi 22 đầy sai lầm và hối tiếc”>=>> Nhật ký của người ghi bàn mang cúp vàng World Cup 2014 về nước Đức (Kỳ 1): Tuổi 22 đầy sai lầm và hối tiếc

Vài tuần sau đó, cảnh sát phải đến tận nhà ở Dortmund để bảo vệ sự an nguy cho gia đình tôi.

Không rõ làm cách nào mà người ta lại biết tôi sẽ tới Bayern Munich vào mùa hè. Tôi không bao giờ muốn để lộ những thông tin như vậy khi vẫn còn thi đấu cho Dortmund. Tệ hơn, thời điểm mọi người biết quyết định của tôi rất nhạy cảm. Tôi bị chửi rủa thậm tệ trong 2 ngày trước trận bán kết Champions League với Real Madrid.

Đến lúc này, tôi hiểu tại sao người ta lại phản ứng như vậy. Đối với nhiều CĐV, bóng đá còn hơn cả một môn thể thao.

Nhật ký của người ghi bàn mang cúp vàng World Cup về nước Đức (kỳ 2): Từ kẻ phản bội đến người hùng đội tuyển quốc gia - Ảnh 1.

Nhưng lúc đó tôi còn trẻ nên cảm thấy sốc thật sự. Tôi vẫn chịu được những tiếng la ó, những banner chỉ trích đến từ chính CĐV của Dortmund. Nhưng em trai của tôi khi đó mới 14 tuổi. Nó bị bạn bè cùng trang lứa sỉ vả ngay tại trường học.

Mẹ tôi trở thành mục tiêu bàn tán, hứng chịu đủ tiếng xấu từ cộng đồng. Người ta thậm chí còn đe dọa cả nhà tôi trên MXH. Tôi sẽ rời Dortmund vào mùa hè nhưng gia đình vẫn ở lại thành phố này. Vì thế, tình hình lúc đó thật sự rất tệ. Chưa lúc nào gia đình tôi gặp khó khăn lớn đến thế. Nhưng thật khó để khẳng định rằng tôi cảm thấy hối tiếc vì quyết định của mình.

Tôi nhận ra mình chẳng thể đoán trước được điều gì trong cuộc sống. Không lâu sau khi bị chửi rủa, tôi trải qua khoảnh khắc kỳ diệu nhất kể từ khi theo đuổi sự nghiệp quần đùi áo số.

Báo chí mô tả tôi là Judas (kẻ phản đồ), anh hùng và kết thúc bằng sự thất vọng. Tôi thậm chí còn suýt không được chơi bóng nữa. Tất cả điều đó xảy ra chỉ trong vỏn vẹn 4 năm trời.

Không thể nói quyết định gia nhập Bayern là một sai lầm. Tôi thực sự đã học được rất nhiều thứ từ Pep Guardiola. Ông ấy có thể nói chuyện chiến thuật hàng giờ đồng hồ với bạn. Nhờ Guardiola, tôi có cơ hội hiểu bóng đá theo một góc nhìn khác.

Nhật ký của người ghi bàn mang cúp vàng World Cup về nước Đức (kỳ 2): Từ kẻ phản bội đến người hùng đội tuyển quốc gia - Ảnh 2.

Trên sân tập, chưa bao giờ tôi cảm thấy mình bị dồn ép phải thể hiện mãnh liệt, tỉ mỉ đến từng động tác chân đến thế. Cảm giác được Guardiola chỉ bảo đặc biệt không kém thời gian làm việc với Klopp. Trái tim, trí óc bắt đầu giằng xé. Rời Dortmund thật sự là quyết định vô cùng khó khăn. Nhưng nếu ở lại, liệu tôi có trở thành người hùng của nước Đức ở World Cup 2014?

Cuộc sống thật kỳ lạ. Người ta nói đến chức vô địch của Đức, ca ngợi bàn thắng vàng của tôi ở trận chung kết mà chẳng nhận ra tôi chơi tệ thế nào trong suốt giải đấu đó. Tôi cá là họ chẳng nhớ đến chuyện tôi bị thay ra trong trận gặp Algeria ở vòng 16 đội, vào sân từ băng ghế dự bị ở trận tứ kết với Pháp và không được ra sân trong trận bán kết với Brazil.

Mọi người không, nhưng tôi thì nhớ. Đó là quãng thời gian vô cùng tồi tệ. Tôi thật sự cảm thấy rất suy sụp trước trận chung kết.

Nhật ký của người ghi bàn mang cúp vàng World Cup về nước Đức (kỳ 2): Từ kẻ phản bội đến người hùng đội tuyển quốc gia - Ảnh 3.

Như tôi đã nói, chẳng ai đoán trước điều gì sẽ xảy ra.

Mọi người liên tục nhắc đến bàn thắng vàng giúp ĐT Đức vô địch. Nhưng đối với tôi, đó chỉ là một hành động đá vào quả bóng, vốn đã làm hàng ngàn lần trong đời. Bàn thắng là kết quả của việc tự nhủ với bản thân rằng: hãy dừng ngay việc ủ rũ lại, tiếp tục luyện tập để có thể trạng tốt nhất cho trận chung kết.

Tôi đã may mắn khi quả bóng bay vào lưới.

Nhật ký của người ghi bàn mang cúp vàng World Cup về nước Đức (kỳ 2): Từ kẻ phản bội đến người hùng đội tuyển quốc gia - Ảnh 4.

Pha ra chân của Goetze mang về World Cup cho nước Đức.

Tôi may mắn khi được vào sân thi đấu. Lúc đó, HLV còn vô số những sự lựa chọn khác trên băng ghế dự bị.

Tôi may mắn khi Andre Schurrle tung ra đường tạt. Lúc đó, anh ấy chỉ thoáng nhìn thấy tôi thoát xuống.

Bóng có thể đi không đúng vị trí tôi xuất hiện trong vòng cấm, chệch sang phải hoặc trái khoảng 1 mét.

Thủ môn có thể đã cản được bóng bay vào lưới.

Tình huống đó có thể không xảy ra.

Có lẽ tôi suy nghĩ tiêu cực, nhưng lúc đó có hàng triệu tình huống có thể xảy ra, hàng triệu lý do để tôi không sút tung lưới Argentina để đem về chức vô địch cho Đức.

Bàn thắng đó còn hơn cả một giấc mơ. Nhưng điều đáng ca ngợi nhất lại là cách tôi vượt qua sức ép một ngày trước trận chung kết. Lúc đó, tôi cảm thấy mình đã chạm đáy sự nghiệp. Vậy mà 3 ngày sau, tôi trở thành người hùng của một quốc gia, nhà vô địch thế giới. Cái cách vượt qua sức ép sau này trở thành động lực để tôi bước tiếp.

(Còn tiếp)

Mario Goetze sinh ngày 3/6/1992 tại thị trấn nhỏ Memmingen, Bavaria, Đức. Khi mới lên 3, Goetze đã được nhận vào lò đào tạo trẻ của SC Ronsberg. Năm 2001, anh chính thức được nhận vào đội trẻ Dortmund, đội bóng quê hương. Goetze ra sân lần đầu cho Dortmund vào năm 2009, khi anh mới 17 tuổi. Kể từ đó, tài năng của Goetze nở rộ. Anh giúp Dortmund của Klopp vô địch Bundesliga 2 lần liên tiếp từ năm 2010 đến 2012.

Sau khi chuyển đến Bayern Munich, Goetze vô địch thêm Bundesliga 3 lần giải bóng đá hàng đầu nước Đức. Năm 2016 anh chính thức trở về khoác áo đội bóng chủ sân Signal Iduna Park. Trong màu áo ĐTQG Đức, Goetze ghi được 17 bàn sau 60 lần ra sân. Đỉnh cao chói lọi của Goetze là bàn thắng duy nhất của trận chung kết World Cup 2014, mang về cúp vàng thế giới cho ĐT Đức.

theo Sport5.vn